Hôm nay, Ba Cua thức dậy rất sớm để lên hội trường của thôn Đen Đúa nhận lại cái túi xách mà mình đã thất lạc gần chục ngày trước. Bữa ấy, xì xụp khấn vái ở đình Thần Linh, không biết ai sơ ý đã cầm nhầm cái túi cói của Ba Cua và bỏ lại một cái túi cói khác có hình dáng y hệt. Ba Cua đem về nhà mới phát hiện không phải túi cói của mình, vì bên trong toàn những tờ giấy xanh đỏ lạ lẫm. Ba Cua đem nộp túi cói cho chính quyền và trình báo sự việc.
Một cuộc truy lùng túi cói thất lạc được triển khai rầm rộ trên diện rộng. Thông tin mà Ba Cua cung cấp cho các thám tử lừng danh nhất thôn: trong túi cói ấy có tất cả 12 tờ tiền mệnh giá nhỏ, gồm tiền 500 đồng và 1.000 đồng, tổng giá trị là 10.000 đồng. Ban đầu chả ai muốn giúp Ba Cua vì số tiền ít ỏi quá, nhưng Ba Cua nài nỉ rằng mỗi đồng đều dành dụm từ nghề mò cua bắt ốc mới có được, mỗi đồng đều có mùi mồ hôi và nước mắt, nên bà con động lòng trắc ẩn.
Túi cói của Ba Cua đã lọt vào tay người nào? Thắc mắc đầy gay cấn đã được giải đáp khi có một quý bà sang trọng tự lái xe hơi đến thôn Đen Đúa để hỏi về cái túi cói mà Ba Cua đem nộp cho chính quyền. Dĩ nhiên, phải hỏi đáp cặn kẽ hành trình phiêu lưu của cái túi cói.
Vì sao quý bà sang trọng lại cầm túi cói, mà không phải những giỏ xách hàng hiệu? Vì đức ông chồng của quý bà đã căn dặn đi thu phí phải ngụy trang thật khéo léo, nên dùng túi cói kiểu người nghèo cho kẻ gian khỏi dòm ngó.
Vì sao lại có sự cầm nhầm túi cói của Ba Cua? Vì quý bà nghe nói đình Thần Linh rất thiêng nên tiện đường ghé vào gieo quẻ xin bề trên phù hộ cho đức ông chồng được thăng quan tiến chức. Trùng hợp ngẫu nhiên, Ba Cua cũng đặt túi cói bên cạnh quý bà để cầu nguyện mưa thuận gió hòa cho nông dân đỡ khổ! Đang rì rầm những lời tha thiết tận đáy lòng thì quý bà nhận được điện thoại của đức ông chồng, cho biết cần phải đi thu phí gấp một doanh nghiệp nữa, nên quý bà hối hả rời khỏi đình Thần Linh và cầm nhầm túi cói của Ba Cua.
Sự việc chỉ đơn giản vậy thôi. Chuyện cầm nhầm túi cói cũng sẽ được quý bà giữ bí mật tuyệt đối, vì nói ra sẽ tạo nhiều thị phi không hay cho đức ông chồng. Thế nhưng, Ba Cua vì xót 10.000 đồng mà nức nở khóc than, khiến quý bà động lòng mang túi cói đi đổi lại.
Vật hoàn khổ chủ, Ba Cua mừng rỡ rơm rớm nước mắt. Ba Cua vừa tỉ mẩn đếm mấy tờ tiền lẻ vẫn còn nằm nguyên trong túi cói, vừa xuýt xoa: “Xã hội bây giờ văn minh thật, người giàu cũng không tham của người nghèo!”. Trưởng thôn Đen Đúa vỗ vai Ba Cua, bảo: “Cậu dại lắm! Cậu dại lắm! Đã cầm nhầm thì cứ im lặng…” Ba Cua trợn mắt ngạc nhiên: “Ơ hay, sao lại dại? Nếu không thì tôi mất 10.000 đồng à?”.
Trưởng thôn Đen Đúa kéo Ba Cua ra chỗ vắng, tiết lộ: “Cậu có xem qua cái túi cói của quý bà chưa?”. Ba Cua thật thà: “Xem rồi, toàn mấy tờ giấy trông như bùa ngải, mà chẳng phải bùa ngải!”. Trưởng thôn Đen Đúa bật cười: “Đó mới là siêu bùa ngải. Mỗi tờ có giá trị gấp 100 lần tổng số tiền trong túi cói của cậu!”. Ba Cua bực bội, quát: “Ông toàn khoác lác. Bùa ngải nào mà so được với đồng tiền lao động nhọc nhằn của tôi!”. Trưởng thôn Đen Đúa càng cười to hơn: “Thứ mà cậu thấy trong túi cói của quý bà, chính là ngoại tệ. Chúng tôi có kiểm đếm trước khi trả lại. Số ngoại tệ ấy đủ để mua hết thóc gạo và mua hết trâu bò của cả thôn này đấy!”.
Ba Cua cứng họng, không biết đối đáp gì thêm. Hay là trưởng thôn Đen Đúa trêu đùa hòng thử thách sự lương thiện của Ba Cua? Kệ, Ba Cua nhìn những tờ tiền lẻ trong túi cói của mình và yên tâm ra chợ mua rau!
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận